Thứ sáu, 19-12-25 10:22:24
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Sứ mệnh người cầm bút

Báo Cà Mau Tôi vẫn nhớ như in buổi sáng đầu năm Canh Tý 2020, khi dư âm ngày Tết vẫn còn vương đâu đó. Chuông điện thoại reo lên: “Em vào cơ quan gặp Ban Biên tập nhận nhiệm vụ gấp!” - giọng anh trưởng phòng ngắn gọn nhưng đầy khẩn trương, khiến tôi không khỏi lo lắng. Linh cảm nghề báo mách bảo, đây không phải một cuộc gọi thông thường. Và đúng như vậy, cuộc gọi ấy đã mở ra hành trình đặc biệt nhất trong đời làm báo của tôi - một hành trình không chỉ đưa tin, mà là dấn thân giữa tâm dịch, nơi tôi khoác lên mình bộ đồ bảo hộ và trở thành một “chiến sĩ” thực thụ trên mặt trận không tiếng súng, mang tên “chống Covid-19”.

Mang tâm thế hoang mang, lo lắng rời khỏi phòng sau khi nhận nhiệm vụ đầu tiên giữa thời điểm dịch Covid-19 vừa bùng phát. Khi ấy, chưa ai hình dung hết được mức độ hiểm nguy cũng như chưa ai lường hết sự khốc liệt mà đại dịch sẽ mang đến. Nhưng rồi, với niềm tin và tinh thần dấn thân của người làm báo, tôi tự nhủ phải mạnh mẽ bước tới, không do dự, không chùn bước.

Không ngại nguồn vắc-xin mới,  bất chấp những thông tin hoang mang, tôi đã mạnh dạn tiên phong tiêm để phòng chống dịch bệnh thời điểm bấy giờ.  Ảnh: PHI LONG

Không ngại nguồn vắc-xin mới, bất chấp những thông tin hoang mang, tôi đã mạnh dạn tiên phong tiêm để phòng chống dịch bệnh thời điểm bấy giờ. Ảnh: PHI LONG

Lần đầu đặt chân vào vùng cách ly, nơi dịch bệnh đang bủa vây, không khí đặc quánh bởi nỗi sợ hãi và bất an. Những con đường vốn đông đúc giờ lặng im vắng ngắt, hàng quán cửa đóng im lìm, từng cánh cổng khép chặt như che chắn nỗi lo âu của người dân. Tôi đã không ít lần bước vào khu cách ly, băng qua những con hẻm bị phong toả, len lỏi vào bệnh viện dã chiến, nơi mà mỗi tiếng xe cứu thương vang lên đều khiến lòng người thắt lại. Khi ấy, bộ đồ bảo hộ mỏng manh như lá bùa hộ mệnh duy nhất của tôi. Tôi chỉ kịp mang theo bên mình một chiếc máy ghi âm, máy ảnh, quyển sổ tay và trái tim đang đập dồn dập trước nỗi bất an vì chuyển biến của dịch.

Rồi những tháng ngày dịch bệnh kéo dài triền miên, tôi cũng từng không ít lần rơi vào cảm giác thấp thỏm, hồi hộp nín thở chờ kết quả test. Rồi chẳng biết từ khi nào, với chút kinh nghiệm có được trong hành trình tác nghiệp giữa tâm dịch, tôi trở thành nữ “y sĩ bất đắc dĩ” của đơn vị. Khi lực lượng y tế phải dồn sức cho tuyến đầu, thì ở hậu phương, tôi lặng lẽ cầm que test, thực hiện từng bước xét nghiệm cho anh chị em đồng nghiệp. Mỗi lần phát hiện một người “vạch đỏ” thì lo lắng lại chất chồng, vừa lo cho đồng nghiệp, vừa lo cho cả bản thân, vì tiếp xúc gần thêm một nguồn lây nữa.

Trong những bộ đồ bảo hộ bí bách, bất kể trời nắng hay mưa, lực lượng y tế đến từng nhà test Covid cho người dân.

Trong những bộ đồ bảo hộ bí bách, bất kể trời nắng hay mưa, lực lượng y tế đến từng nhà test Covid cho người dân.

Giãn cách xã hội, tôi gửi 2 con về với ông bà ngoại. Con nhỏ, cha mẹ già, tất cả đều là những đối tượng dễ bị tổn thương, càng khiến bước chân tôi nặng trĩu mỗi khi trở về nhà. Tôi không chọn cửa chính, mà đi vòng ra sau nhà, nơi mái hiên, mẹ nghe tiếng xe về luôn chờ sẵn bộ quần áo sạch, cồn sát khuẩn và khăn mặt mới. Cha đứng gần đó, ánh mắt vừa lo lắng, vừa lặng lẽ tự hào nhìn đứa con gái vừa trở về sau một ngày băng qua tâm dịch. Vài lời hỏi thăm vội, dăm ba câu dặn dò: “Sát khuẩn kỹ rồi hẵng vào nhà nghen con! Tụi nhỏ đang mong mẹ về đó...”. Chỉ vậy thôi mà sống mũi đã cay, lòng đã nghẹn, những cái ôm giữa mùa dịch cũng trở nên dè dặt, đầy chừng mực.

Nhưng giữa gian khó ấy, tôi hiểu rằng không ai được phép đứng ngoài. Vì đồng nghiệp, vì cộng đồng, và vì cuộc chiến phía trước vẫn chưa thể dừng lại, tôi chọn gác lại niềm riêng, tiếp tục phần việc của mình, bằng tất cả trách nhiệm và niềm tin, cùng nhau vượt qua những ngày dông bão.

Khi dịch Covid-19 bùng phát dữ dội, những cuộc họp, kiểm tra, đi vào tâm dịch, vùng cách ly trở nên dày hơn. Có những cuộc họp khẩn, bất thường đến hơn 11 giờ đêm, khi ấy tôi ra về, trên tay cầm vội hộp xôi, có khi là cái bánh bao để lót dạ. Có những đêm tôi gần như thức trắng đợi chỉ thị của Tỉnh uỷ để thông tin kịp thời tình hình dịch bệnh cũng như quyết định phong toả, cách ly các khu vực.

Suốt gần 3 năm đồng hành cùng “cuộc chiến không tiếng súng” ấy, tôi không nhớ nổi mình đã đi qua bao nhiêu điểm nóng, bao nhiêu lần test nhanh, hay bao nhiêu giờ mệt lả trong nắng gắt với lớp đồ bảo hộ bí bách. Tôi chỉ nhớ những ánh mắt lo âu, những giọt nước mắt nghẹn ngào chia ly nơi hàng rào cách ly và cả những nụ cười nhẹ nhõm khi biết mình đã an toàn.

Những phiên "chợ tạm" được lập nên giữa mùa dịch thời điểm giãn cách xã hội, để phục vụ nhu yếu phẩm cho người dân vùng bị cách ly và vùng đệm. Thời điểm ấy, mọi hàng hoá tiêu dùng đều trở nên quý giá.

Những phiên "chợ tạm" được lập nên giữa mùa dịch thời điểm giãn cách xã hội, để phục vụ nhu yếu phẩm cho người dân vùng bị cách ly và vùng đệm. Thời điểm ấy, mọi hàng hoá tiêu dùng đều trở nên quý giá.

Trong những thời khắc ấy, tôi đã không ít lần chứng kiến các bác sĩ ở bệnh viện dã chiến gồng mình trong từng ca cấp cứu, nơi mà sự sống và cái chết chỉ cách nhau một hơi thở mỏng manh. Giữa tiếng máy thở, tiếng gọi của bệnh nhân là những giọt mồ hôi và cả nước mắt âm thầm rơi trên má của người chiến sĩ áo trắng. Chính trong những giờ phút căng thẳng ấy, đã khiến tôi bật khóc bởi tình người vẫn đang rực sáng.

Từng phần cơm, chai nước, túi thuốc từ tay những người lính, đoàn viên, sinh viên tình nguyện... như những ngọn đèn ấm áp trong đêm tối. Có những người đã hàng tháng trời chưa một lần trở về nhà, chưa được nhìn thấy mặt con, chỉ kịp nghe vài câu qua điện thoại, vậy mà vẫn kiên cường bám trụ tại chốt kiểm dịch, trong các khu điều trị. Họ đánh đổi sức khoẻ, chấp nhận nguy cơ bị lây nhiễm, thậm chí phải cách ly chính mình... để giữ an toàn cho cộng đồng.

Và rồi, giữa những yêu thương lặng thầm, có cả những mất mát quá sức chịu đựng, khi một cuộc gọi báo tin người thân qua đời trở nên bất lực bởi khoảng cách, rào chắn và những quy định nghiêm ngặt của phòng dịch. Không có một cái ôm tiễn biệt, không một nén nhang tiễn đưa. Dịch bệnh đã cướp đi quá nhiều điều thiêng liêng mà không gì có thể bù đắp. Nhưng chính trong gian nan ấy, tôi hiểu sâu sắc hơn về trách nhiệm của người cầm bút: ghi lại, truyền tải những gì chân thực nhất, để mai sau không ai quên được thời khắc nghiệt ngã mà lòng nhân ái lại sáng bừng mãnh liệt.

Nhìn lại hành trình làm báo giữa tâm dịch là những tháng ngày tôi không thể nào quên. Ðó không chỉ đơn thuần là tác nghiệp, mà là cả khoảng thời gian tôi thật sự sống trọn với nghề. Giữa bao hiểm nguy rình rập, tôi học được thế nào là bản lĩnh nghề báo, là trách nhiệm với xã hội, là sự dấn thân vì cộng đồng. Ðược làm nghề trong thời khắc khốc liệt ấy, với tôi, vừa là vinh dự thiêng liêng, vừa là thử thách cam go của niềm tin và lòng yêu nghề. Ðể rồi, qua tất cả, tôi hiểu rằng: Báo chí không chỉ là công việc - đó là sứ mệnh!

Hồng Nhung

Lan toả nghĩa tình trong hành trình về nguồn tại Cà Mau

Trong khuôn khổ Hành trình về nguồn năm 2025, chiều 17/12, Đoàn cán bộ dân vận tiêu biểu Thành uỷ TP. Hồ Chí Minh đã đến tỉnh Cà Mau, dâng hương tại Khu tưởng niệm Chủ tịch Hồ Chí Minh (phường An Xuyên) và thực hiện hoạt động an sinh xã hội tại xã An Trạch. Chuyến công tác mang ý nghĩa tri ân, thể hiện tinh thần trách nhiệm, tình cảm gắn bó giữa TP. Hồ Chí Minh với Cà Mau trong chăm lo đời sống Nhân dân.

Thú vị tiết thực hành trong phòng thí nghiệm

Trong chương trình giáo dục phổ thông hiện nay, hoạt động thực hành đóng vai trò then chốt giúp học sinh phát triển tư duy, rèn kỹ năng và khơi gợi hứng thú học tập. Không chỉ đơn thuần là thao tác kỹ thuật, thực hành là cầu nối giữa kiến thức sách vở và trải nghiệm thực tế, giúp học sinh hiểu sâu, nhớ lâu và biết vận dụng vào đời sống.

Cà Mau và Đại học Cần Thơ trao đổi nội dung hợp tác giai đoạn mới

Chiều 17/12, Sở Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT) tỉnh Cà Mau có buổi làm việc với Đại học Cần Thơ, trao đổi các nội dung liên quan đến việc tổng kết hợp tác giai đoạn 2022-2025, đồng thời xúc tiến ký kết thoả thuận hợp tác mới giữa UBND tỉnh Cà Mau và Đại học Cần Thơ.

Khi “lá phổi xanh” đô thị chưa được chăm sóc đúng cách

Hệ thống cây xanh đô thị có vai trò quan trọng trong điều hòa khí hậu, tạo cảnh quan và nâng cao chất lượng sống cho người dân. Tuy nhiên, ghi nhận thực tế tại khu vực trung tâm tỉnh Cà Mau thời gian gần đây cho thấy, bên cạnh những mảng xanh được đầu tư, vẫn tồn tại nhiều hình ảnh chưa đẹp mắt, gây băn khoăn trong dư luận và đặt ra yêu cầu cấp thiết về công tác quản lý, chăm sóc, chỉnh trang cây xanh đô thị.

Môi trường giáo dục chuyển biến tích cực

Sở Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT) tỉnh Cà Mau đánh giá, môi trường giáo dục có bước chuyển biến tích cực từ thực hiện mô hình “Trường học hạnh phúc”.

Nặng gánh mưu sinh

Là phụ nữ, ai cũng mong có một cuộc sống đủ đầy, được ăn ngon, mặc đẹp. Nhưng với chị Trần Thị Danh (sinh năm 1976), người dân tộc Khmer (Ấp 15, xã Khánh An), ước mong giản dị ấy là quá xa vời. Cuộc đời chị gắn liền với nghèo khó, đau bệnh và gánh nặng mưu sinh chưa bao giờ vơi nhẹ.

Tiếp nối tấm lòng Võ Văn Kiệt với học sinh nghèo U Minh

Chiều 16/12, Quỹ Khuyến học Võ Văn Kiệt phối hợp với UBND xã U Minh tổ chức lễ trao học bổng cho học sinh nghèo, học sinh có hoàn cảnh khó khăn trên địa bàn xã. Đồng thời, tổ chức hoạt động kể chuyện về cuộc đời, sự nghiệp cách mạng của cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt.

Nơi ươm mầm tương lai

Trường Mầm non Thới Bình (xã Thới Bình) nhiều năm nay là điểm sáng về xây dựng môi trường giáo dục thân thiện, an toàn và chất lượng, với triết lý giáo dục làm nền tảng cho mọi hoạt động: “Mỗi trẻ là một cá thể riêng biệt, được yêu thương, tôn trọng và trao cơ hội phát triển toàn diện trong môi trường hạnh phúc”.

Đòn bẩy cho giảm nghèo bền vững

Tận dụng chính sách từ Chương trình Mục tiêu Quốc gia giảm nghèo bền vững, tạo “đòn bẩy” nguồn lực hỗ trợ sinh kế và nhà ở, xã Khánh Hưng có những bước tiến vững chắc trên hành trình giảm nghèo khi tỷ lệ hộ nghèo, cận nghèo giảm rõ rệt qua từng năm. 

Hưng Mỹ trao quà hỗ trợ hộ nghèo, cận nghèo bị ảnh hưởng thiên tai

Chiều 15/12, Uỷ ban MTTQ Việt Nam xã Hưng Mỹ tổ chức trao quà hỗ trợ cho các hộ nghèo, cận nghèo bị ảnh hưởng thu nhập do thiên tai trên địa bàn. Hoạt động được triển khai theo hướng dẫn của Uỷ ban MTTQ Việt Nam tỉnh Cà Mau, nhằm kịp thời chia sẻ khó khăn, động viên bà con vượt qua giai đoạn sản xuất, sinh hoạt gặp nhiều trở ngại.