Thứ sáu, 19-9-25 05:51:30
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

NSƯT Tú Sương: "Con nhà nòi càng không được sơ suất"

Báo Cà Mau Là đời thứ 5 của gia tộc cải lương Bầu Thắng - Minh Tơ, NSƯT Tú Sương được sự dạy dỗ nghiêm khắc từ gia đình mới thành danh như hiện nay. Ðối với chị, đó là quá trình gian khổ để tích luỹ và thăng hoa.

NSƯT Tú Sương quyết nối dài vinh quang cho gia tộc cải lương. (Ảnh nhân vật cung cấp).

- Chào NSƯT Tú Sương, mỗi người con sinh ra trong gia tộc cải lương của chị đã được hướng đi theo nghề, hay do bản thân yêu thích nên tự chọn lựa?

NSƯT Tú Sương: Tôi yêu nghề từ nhỏ. Tôi rất may mắn khi được sinh ra trong đại gia tộc có truyền thống nối dõi nghề sân khấu tuồng cổ cải lương. Sự yêu nghề và lửa nghề được cha mẹ truyền rất nhiều. Từ lúc tôi 4 tuổi đã được lên sân khấu biểu diễn.

Chúng tôi được đóng thử các vai nhỏ, từ đó bồi dưỡng thêm. Tôi chỉ hát bài ca nhạc và được thưởng, tôi nhớ hoài kỷ niệm này. Tôi và các anh chị em khác khi lớn hơn một chút thì hay đứng ở cánh gà coi tuồng của cha mẹ, cô chú... diễn và học lóm. Sau này, vai diễn nào khó mà tôi chưa biết thì cha mẹ mới đứng ra chỉ dẫn. Lúc nhỏ, hơi ca hay diễn xuất của mình chưa tới, đều được chỉ dẫn tận tình.

- Áp lực nào từ lúc nhỏ đến lớn chị phải mang trên vai khi là con nhà nòi?

NSƯT Tú Sương: Là con nhà nòi, nếu tôi và các anh chị em khác có sơ suất gì sẽ ảnh hưởng nhiều hơn. Những lúc tôi biểu diễn, có sơ suất sợ ba mẹ la, một phần sợ khán giả chê, ảnh hưởng đến dòng họ. Còn khi mình diễn tốt vai diễn đó, khán giả cũng chỉ nói: “Nó là con nhà nòi mà”. Tiêu chí để khán giả đánh giá nghệ sĩ con nhà nòi khó hơn rất nhiều.

Dòng họ mình, ông bà, cha mẹ rất khó trong yêu cầu về biểu diễn nghệ thuật. Trong tích tắc, nếu chúng tôi không nhớ tuồng cũng bị la, bị mắng như thường. Bất chợt diễn không tập trung hay vô tình bị chọc cười là cũng bị méc lại, để gia đình rầy la. Ngay cả dù cố gắng cách nào, gia đình cũng không có tiếng khen. Gia đình chỉ dạy bảo và khuyên chứ không khen trước mặt.

- Ðể lên đào chính, nhiều nghệ sĩ phải đóng vai phụ, hát lót... còn với con nhà nòi như chị thì sao?

NSƯT Tú Sương: Ngay từ nhỏ, tôi đã phải đóng tất cả các vai phụ như: đào con, tì nữ, quân hầu... Muốn hát vai gì, mình phải có vốn liếng để nắm vững hơn bộ môn nghệ thuật của mình. Bên cạnh đó, cần nhờ sự góp ý của đạo diễn và bạn diễn, bản thân cũng tự tư duy thêm. Chúng tôi cũng diễn một số vai mà các cô, bác, anh, chị đã diễn qua, nên học hỏi thêm một số kinh nghiệm và được đại gia đình chỉ dẫn thêm. Từ đó, chúng tôi tiến bộ hơn và định hình phong cách riêng.

NSƯT Tú Sương cùng bạn diễn ăn ý là NSƯT Vũ Luân.

NSƯT Tú Sương cùng bạn diễn ăn ý là NSƯT Vũ Luân.

- Chị đánh đổi sức khoẻ nhiều đối với nghệ thuật cải lương phải không?

NSƯT Tú Sương: Ðầu gối của tôi chấn thương nhiều. Ðiều tệ nhất của tôi là dễ mập. Ngoài ra, tôi vốn có bệnh khớp, viêm xoang nặng, khi uống thuốc thì bệnh đỡ, nhưng có tác dụng phụ khiến cơ thể dễ tích nước, làm mặt tôi mập lên, tăng ký, mặc đồ diễn không đẹp. Tôi bắt buộc phải giảm thuốc. Mỗi lần hát, tôi bó chân bằng băng thun. Ðáng lý tôi không được mang giày cao, nhưng do toàn hát chung với mấy anh kép cao, mình mập và thấp quá không xứng đào, xứng kép. Tôi phải tự cải thiện chứ không thể than thở.

- Cải lương không còn đỉnh cao như ngày xưa, có bao giờ chị nghĩ lại và hối hận về con đường mình đang đi?

NSƯT Tú Sương: Nếu nói hối hận thì tôi không bao giờ có suy nghĩ đó. Tôi chỉ hối tiếc vì mình chưa đủ sức khoẻ để làm được những điều bản thân mong muốn, để phục vụ khán giả và gánh vác với gia đình, với các cô, chú, anh, chị, em nghệ sĩ. Không chỉ riêng cải lương, chúng ta cần chung tay để văn hoá nghệ thuật Việt Nam có nhiều cái mới mẻ hơn, hay hơn và những bộ môn truyền thống của gia tộc được tiếp nối mãi.

- Hiện tại, cải lương đang gặp nhiều khó khăn, đâu là điều khiến chị luôn vững lòng ở lại với môn nghệ thuật này?

NSƯT Tú Sương: Tôi rất yêu quý nghệ thuật cải lương và nó cũng là bộ môn nghệ thuật của gia đình. Tôi là đời thứ 5 của gia tộc Bầu Thắng - Minh Tơ; con tôi sẽ là đời thứ 6. Tôi cũng phải có trách nhiệm giữ gìn, phát huy và bảo tồn, chung tay cùng tất cả anh chị em trong gia tộc. Những lúc tôi nhận được vai diễn cải lương, tôi rất mừng và vinh hạnh khi nhận được sự tin yêu của các ông bầu, bà bầu dành cho mình. Ðiều đó buộc tôi mỗi ngày phải cố gắng hơn, để tiếp tục bảo vệ và chung vai sát cánh với đồng nghiệp, tạo nên những vở diễn hay, ưng ý, không uổng công ông bà, cha mẹ đã đào tạo cho tôi có cái nghề để cống hiến.

- Thời gian qua, chị diễn nhiều vở ở Sân khấu kịch 5B, chị có thể nói về cơ duyên lấn sân sang lĩnh vực này không?

NSƯT Tú Sương: Tôi may mắn đã 3 lần tham gia diễn trên Sân khấu kịch 5B của chị Mỹ Uyên. Trên sân khấu cải lương, tôi đóng đào đẹp thì trên sân khấu kịch, tôi đóng vai bà mẹ nhớ nhớ quên quên, số phận nhân vật cũng nhiều bi thương.

Ðối với tôi, cải lương và sân khấu kịch đều có những khó khăn riêng. Nói về vũ đạo, bên cải lương tuồng cổ hồ quảng chắc chắn sẽ nặng hơn. Cách luyến láy, ca diễn, đài từ của mỗi lĩnh vực có sự khác nhau. Bên cải lương, chúng tôi phải xuất thần, hỗ trợ bạn diễn, vừa diễn, vừa phải có vũ đạo, vừa phải duyên dáng, sáng sân khấu, phải có nét sáng tạo. Còn bên kịch, mình phải diễn thật và ăn ý với bạn diễn. Những cái "ăn rơ" với ánh sáng, âm thanh, mỗi bên đều cần sự cố gắng hết mình, không dám ỷ lại.

- Cảm ơn NSƯT Tú sương về buổi trò chuyện này!

 

Lam Khánh thực hiện

 

Trang trọng Lễ giỗ 49 năm nhạc sĩ Cao Văn Lầu

Chiều 9/9 (nhằm ngày 18/7 âm lịch), tại Di tích Khu Lưu niệm nghệ thuật Đờn ca tài tử Nam Bộ và nhạc sĩ Cao Văn Lầu, phường Bạc Liêu, Bảo tàng tỉnh Cà Mau đã long trọng tổ chức Lễ giỗ 49 năm ngày mất nhạc sĩ Cao Văn Lầu (1890 – 1939).

Lễ cúng Rằm tháng Bảy của người Hoa

Hằng năm, vào dịp lễ Vu Lan (Rằm tháng Bảy), Hội Tương tế người Hoa tại Cà Mau tổ chức lễ cúng Bà Thiên Hậu tại Chùa Bà Thiên Hậu (phường An Xuyên) và phát gạo từ thiện cho bà con trong tỉnh. Dịp này, người dân khắp nơi đổ về dâng hương, cúng lễ và cầu bình an, may mắn.

Nét riêng lễ Vu lan của người Hoa 

Là một trong những lễ lớn và quan trọng, lễ Vu lan (dân gian còn gọi lễ báo hiếu) của cộng đồng người Hoa vùng đồng bằng sông Cửu Long nói chung, người Hoa Cà Mau nói riêng có những nét văn hoá riêng.

Nghệ sĩ thăng hoa cùng tình yêu Việt Nam

Tháng 9 này, làng giải trí Việt trở nên sôi động hơn bao giờ hết khi hơn 20 MV ca nhạc với chủ đề quê hương, đất nước đồng loạt ra mắt, chào mừng kỷ niệm 80 năm Quốc khánh 2/9.

Người kể chuyện bằng ánh sáng

Chơi ảnh nghiệp dư từ năm 2007, nhưng dấu mốc đưa Nguyễn An Di trở thành nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp là vào năm 2020, khi con trai của anh cũng mê nhiếp ảnh và anh muốn tìm hiểu sâu hơn để dẫn dắt.

Tổng duyệt chương trình nghệ thuật “Từ mùa Thu ấy”

Tối 1/9, tại Trung tâm Hội nghị tỉnh, Ban Tổ chức chương trình nghệ thuật 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9 đã tiến hành tổng duyệt chương trình nghệ thuật với chủ đề “Từ mùa Thu ấy”.

Thắp hoa đăng, thắp sáng tâm hiếu hạnh

Vu Lan là mùa của tri ân và báo hiếu, là dịp để mỗi người con dừng lại giữa dòng đời hối hả, lắng lòng tưởng nhớ đến công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ. Trong khoảnh khắc linh thiêng ấy, mỗi ngọn hoa đăng được thắp lên không chỉ đơn thuần là ánh sáng lung linh giữa màn đêm, mà còn là biểu tượng của tình yêu thương, của tâm hiếu hạnh được gửi gắm vào đời.

Tổ quốc và người lính biển

Là nghệ sĩ mặc áo lính, có hơn 30 năm trong quân ngũ, thế nhưng mỗi lần cầm máy sáng tác và lan toả hình ảnh ngợi ca vẻ đẹp thầm lặng của người lính, Nghệ sĩ Nhiếp ảnh (NSNA) - Thượng tá Nguyễn Trung Trực đều rưng rưng cảm xúc. 

Keo sơn gắn bó nghĩa tình Bắc – Nam

Trong những ngày lưu lại Thủ đô, các nghệ sĩ đến từ hai tỉnh Cà Mau và Ninh Bình đã cùng nhau mang đến những tiết mục văn nghệ đặc sắc, giàu bản sắc, phục vụ Nhân dân. Mối quan hệ kết nghĩa truyền thống từ những năm đất nước còn chưa trọn vẹn, nay lại thêm gắn bó, thắm tình trong không khí cả nước hướng về kỷ niệm 80 năm Quốc khánh 2/9.

'Mưa đỏ' vượt 300 tỷ đồng sau 9 ngày

"Mưa đỏ" - phim về cuộc chiến bảo vệ thành cổ Quảng Trị - đạt 300 tỷ đồng sau 9 ngày, là hiện tượng chưa từng có với dòng phim Việt đề tài chiến tranh ở phòng vé trong nước.